Đường Hy Vọng dưới ánh sáng
Lời Chúa và Công Đồng
932. Mẹ Maria nghèo khó, không tiền, không bạc, có lúc không nhà cửa, không ghế bàn, Mẹ không biết giảng, nhưng Mẹ có một món quà quý nhất để cho:
- Các mục tử Bêlem,
- Ba vị đạo sĩ phương đông,
- Simêon và Anna ở Đền thánh,
- Nhân loại ở Gôlgôtha (x. Mt 2,11; Lc 2,16,22-39); Ga 19,25-27).
Mẹ đã thinh lặng cho họ Chúa Giêsu, món quà mà chỉ Mẹ có, món quà ấy giảng thay cho Mẹ, vì đó là Ngôi Lời.
933. Sự hy sinh toàn hiến của Mẹ càng cao quý khi Mẹ phó thác cho Chúa trọn vẹn. Đi ngược lại ước nguyện của các thiếu nữ thời ấy, Mẹ đã quyết sống đồng trinh. Chúa đã ban cho Mẹ cả hai; vừa đồng trinh vừa làm Mẹ Thiên Chúa, Mẹ nhân loại.
Lc 1,34: Bà Ma-ri-a thưa với sứ thần: «Việc ấy sẽ xảy ra cách nào, vì tôi không biết đến việc vợ chồng!»
GH 53: Khi sứ thần truyền tin, Đức Nữ Trinh Maria đã đón nhận Ngôi Lời Thiên Chúa trong tâm hồn và thân xác, và đem Sự Sống đến cho thế gian. Ngài được công nhận và tôn kính là Mẹ thật của Thiên Chúa và của Đấng Cứu Thế. Được cứu chuộc cách kỳ diệu hơn nhờ công nghiệp Con Ngài và hiệp nhất mật thiết và bền chặt với Con. Đức Maria đã lãnh nhận nhiệm vụ và vinh dự cao cả là được làm Mẹ Con Thiên Chúa, do đó làm ái nữ của Chúa Cha và Cung thánh của Chúa Thánh Thần. Nhờ lãnh nhận ân sủng vô cùng cao quý này, Ngài đã trổi vượt mọi tạo vật khác trên trời dưới đất. Nhưng đồng thời, vì thuộc dòng dõi Adam, Ngài cũng liên kết với tất cả mọi người cần được cứu rỗi; hơn nữa,
«Ngài thật là Mẹ các chi thể của Chúa Kitô» … «vì đã cộng tác trong đức ái để sinh ra các tín hữu trong Giáo hội là những chi thể của Đầu ấy».
(Xem thêm: GH 56).
Trích: Đức Hồng Y Phanxicô Xavier NGUYỄN VĂN THUẬN