Đức Thánh Cha Bênêđictô XVI đã nói như trên trong bài giảng của Ngài hôm 13 tháng 5 năm 2010. Sau đây là toàn bộ nội dung bài giảng của Ngài.
Vâng lạy Chúa, Chúa là nguồn hy vọng lớn lao của chúng con, Chúa hiện diện ở đây với chúng con. Trong tình yêu nhân hậu của Chúa, Chúa trao ban cho dân Chúa một tương lai: một tương lai trong sự hiệp thông với Chúa. Chính dân của Chúa, dân đã được nếm trải về lòng bao dung cũng như niềm an ủi của Chúa, và với Chúa họ đã không phải trở về trong nỗi gian khổ từ cuộc lưu đầy bên Babylon, dân ấy đã thốt lên: „Từ tận đáy lòng tôi, tôi vui mừng vì Đức Chúa. Linh hồn tôi nhảy mừng vì Thiên Chúa tôi“ (Is.61,10). Người con gái trổi vượt của dân này chính là một Trinh Nữ và là Mẹ của Thiên Chúa, Đấng xuất thân từ Nazaret, Đấng Đầy Ân Sủng, Đấng đã gây kinh ngạc về hành động của Thiên Chúa trong cung lòng trinh khiết của mình. Và cũng chính Đấng ấy mang đến niềm vui và sự hy vọng được biểu cảm trong bài ca Magnificat: „Linh hồn tôi reo mừng vì Thiên Chúa Đấng cứu độ tôi“. Tuy nhiên, Đấng ấy không nhìn mình như là một nhân vật có đặc quyền giữa một dân tộc cằn cỗi, nhưng đúng hơn, Đấng ấy đã tiên báo về niềm vui ngọt ngào nơi phẩm chức làm Mẹ Thiên Chúa một cách diệu kỳ của mình rằng: „Từ đời nọ tới đời kia, Chúa hằng thương xót những ai kính sợ Ngài“ (Lc.1, 47.50).
Một tấm gương đáng khích lệ cho vấn đề được nêu, đó là trường hợp của các em chăn chiên, những em đã trao hiến cuộc sống của mình cho Thiên Chúa và chia sẻ cuộc sống ấy trong tình yêu Thiên Chúa với tha nhân của mình. Đức Maria Mẹ Thiên Chúa đã trợ giúp những em nhỏ ấy, để trái tim của các em được mở rộng cho một tình yêu phổ quát. Đặc biệt nhất trong những em này đó là Chân Phước Jacinta. Jacinta đã không hề biết mỏi mệt trong sự quan tâm của Chị đối với những người nghèo, cũng như những hoạt động đầy tận tụy và hy sinh của Chị đối với sự trở lại của các tội nhân. Vâng, chỉ với tình huynh đệ và sự cảm thông được lấy hứng từ tình yêu, chúng ta sẽ có thể xây dựng được nền văn minh của tình thương và bình an.
Thật là sai lầm khi người ta nghĩ rằng, sứ mạng tiên báo của Fatima đã chấm dứt. Thực ra, sứ mạng ấy chưa chấm dứt, bởi vì chính tại nơi đây, mỗi kế hoạch của Thiên Chúa lại trở nên sống động hơn bao giờ hết, kế hoạch ấy chạm trán với nhân loại ngay từ thời sơ khai với lời cật vấn: „Abel em ngươi đâu? […] Máu của em ngươi từ đất đã kêu thấu tới Ta“ (St.4,9).
Con người đã thành công trong việc gây ra vòng xoáy khép kín của sự chết chóc và những nỗi kinh hoàng, đến nỗi chính con người cũng không còn có thể lách qua… Kinh Thánh thường xuyên đề cập đến vấn đề Thiên Chúa tìm kiếm người công chính để cứu các thành thị của con người. Và Thiên Chúa cũng thực hiện điều đó ngay tại Fatima, khi mà từ chính nơi này Mẹ Thiên Chúa đặt ra câu hỏi: „Các con có muốn trao hiến bản thân của các con cho Thiên Chúa, bằng cách chấp nhận những nỗi khổ đau mà Thiên Chúa sẽ chất trên vai các con hầu trở nên như của lễ đền thay cho tội lỗi nhân loại, những điều đã xúc phạm đến Thiên Chúa một cách nặng nề, và trở nên như lời cầu khẩn thiết tha cho sự hoán cải của các tội nhân không?“ (Nhật Ký của Chị Lucia. I, 162).
Xét đến một gia đình nhân loại đã sẵn sàng sát tế cho một trách vụ thánh thiêng nơi bàn thờ của những ích kỷ nhỏ nhen vì danh tiếng của quốc gia, của chủng tộc, của ý thức hệ, hay của một cá thể, Mẹ Đồng Trinh của chúng ta đã đến từ trời cao để đặt tất cả những ai tín thác nơi Mẹ vào sự hiến dâng trọn vẹn cho tình yêu Thiên Chúa trong con tim, một tình yêu bừng cháy nơi cõi lòng của họ .
Lm Domini O.C chuyển ngữ từ: Die prophetische Mission Fatimas ist nicht beendet (kath.net).
Vâng lạy Chúa, Chúa là nguồn hy vọng lớn lao của chúng con, Chúa hiện diện ở đây với chúng con. Trong tình yêu nhân hậu của Chúa, Chúa trao ban cho dân Chúa một tương lai: một tương lai trong sự hiệp thông với Chúa. Chính dân của Chúa, dân đã được nếm trải về lòng bao dung cũng như niềm an ủi của Chúa, và với Chúa họ đã không phải trở về trong nỗi gian khổ từ cuộc lưu đầy bên Babylon, dân ấy đã thốt lên: „Từ tận đáy lòng tôi, tôi vui mừng vì Đức Chúa. Linh hồn tôi nhảy mừng vì Thiên Chúa tôi“ (Is.61,10). Người con gái trổi vượt của dân này chính là một Trinh Nữ và là Mẹ của Thiên Chúa, Đấng xuất thân từ Nazaret, Đấng Đầy Ân Sủng, Đấng đã gây kinh ngạc về hành động của Thiên Chúa trong cung lòng trinh khiết của mình. Và cũng chính Đấng ấy mang đến niềm vui và sự hy vọng được biểu cảm trong bài ca Magnificat: „Linh hồn tôi reo mừng vì Thiên Chúa Đấng cứu độ tôi“. Tuy nhiên, Đấng ấy không nhìn mình như là một nhân vật có đặc quyền giữa một dân tộc cằn cỗi, nhưng đúng hơn, Đấng ấy đã tiên báo về niềm vui ngọt ngào nơi phẩm chức làm Mẹ Thiên Chúa một cách diệu kỳ của mình rằng: „Từ đời nọ tới đời kia, Chúa hằng thương xót những ai kính sợ Ngài“ (Lc.1, 47.50).
Một tấm gương đáng khích lệ cho vấn đề được nêu, đó là trường hợp của các em chăn chiên, những em đã trao hiến cuộc sống của mình cho Thiên Chúa và chia sẻ cuộc sống ấy trong tình yêu Thiên Chúa với tha nhân của mình. Đức Maria Mẹ Thiên Chúa đã trợ giúp những em nhỏ ấy, để trái tim của các em được mở rộng cho một tình yêu phổ quát. Đặc biệt nhất trong những em này đó là Chân Phước Jacinta. Jacinta đã không hề biết mỏi mệt trong sự quan tâm của Chị đối với những người nghèo, cũng như những hoạt động đầy tận tụy và hy sinh của Chị đối với sự trở lại của các tội nhân. Vâng, chỉ với tình huynh đệ và sự cảm thông được lấy hứng từ tình yêu, chúng ta sẽ có thể xây dựng được nền văn minh của tình thương và bình an.
Thật là sai lầm khi người ta nghĩ rằng, sứ mạng tiên báo của Fatima đã chấm dứt. Thực ra, sứ mạng ấy chưa chấm dứt, bởi vì chính tại nơi đây, mỗi kế hoạch của Thiên Chúa lại trở nên sống động hơn bao giờ hết, kế hoạch ấy chạm trán với nhân loại ngay từ thời sơ khai với lời cật vấn: „Abel em ngươi đâu? […] Máu của em ngươi từ đất đã kêu thấu tới Ta“ (St.4,9).
Con người đã thành công trong việc gây ra vòng xoáy khép kín của sự chết chóc và những nỗi kinh hoàng, đến nỗi chính con người cũng không còn có thể lách qua… Kinh Thánh thường xuyên đề cập đến vấn đề Thiên Chúa tìm kiếm người công chính để cứu các thành thị của con người. Và Thiên Chúa cũng thực hiện điều đó ngay tại Fatima, khi mà từ chính nơi này Mẹ Thiên Chúa đặt ra câu hỏi: „Các con có muốn trao hiến bản thân của các con cho Thiên Chúa, bằng cách chấp nhận những nỗi khổ đau mà Thiên Chúa sẽ chất trên vai các con hầu trở nên như của lễ đền thay cho tội lỗi nhân loại, những điều đã xúc phạm đến Thiên Chúa một cách nặng nề, và trở nên như lời cầu khẩn thiết tha cho sự hoán cải của các tội nhân không?“ (Nhật Ký của Chị Lucia. I, 162).
Xét đến một gia đình nhân loại đã sẵn sàng sát tế cho một trách vụ thánh thiêng nơi bàn thờ của những ích kỷ nhỏ nhen vì danh tiếng của quốc gia, của chủng tộc, của ý thức hệ, hay của một cá thể, Mẹ Đồng Trinh của chúng ta đã đến từ trời cao để đặt tất cả những ai tín thác nơi Mẹ vào sự hiến dâng trọn vẹn cho tình yêu Thiên Chúa trong con tim, một tình yêu bừng cháy nơi cõi lòng của họ .
Lm Domini O.C chuyển ngữ từ: Die prophetische Mission Fatimas ist nicht beendet (kath.net).