Đức Thánh Cha cầu nguyện cho chúng ta đừng quay về với ngôi mộ trống sau đại dịch này
Đặng Tự Do13/Apr/2020
Lúc 7 sáng thứ Hai 13 tháng Tư, Đức Thánh Cha Phanxicô đã cử hành thánh lễ thứ Hai trong tuần bát nhật Lễ Phục sinh tại nhà nguyện Santa Marta để cầu nguyện cho những bệnh nhân nhiễm coronavirus, các nhân viên y tế, và những ai đang phải đau khổ vì trận dịch kinh hoàng này.
Trong thánh lễ, ngài cầu nguyện cách riêng cho những nhà cai trị, các nhà khoa học, các chính trị gia, và những ai đang giúp giải quyết những vấn nạn gây ra bởi dịch bệnh coronavirus bao gồm thất nghiệp, bần cùng và đói khát, và một con đường hướng đến tương lai.
Mở đầu thánh lễ, Đức Thánh Cha nói:
Hôm nay chúng ta cầu nguyện cho những nhà cai trị, các nhà khoa học, các chính trị gia là những người đã bắt đầu nghiên cứu lối thoát, hậu đại dịch. Những suy tư “hậu” dịch bệnh này đã bắt đầu. Xin cho họ tìm ra những con đường đúng đắn, hòa bình, luôn có lợi cho mọi người, luôn luôn ủng hộ mọi dân tộc.
Trong bài giảng, Đức Thánh Cha tập trung các suy tư của ngài về bài Tin Mừng trong ngày.
Bài Trích Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, các bà vội ra khỏi mồ vừa sợ lại vừa hớn hở vui mừng, chạy báo tin cho các môn đệ Chúa. Và này Chúa Giêsu đón gặp các bà, Người nói: “Chào các bà”. Các bà liền lại gần ôm chân Người và phục lạy. Bấy giờ Chúa Giêsu bảo: “Các bà đừng sợ. Hãy đi báo tin cho các anh em Ta phải trở về Galilêa, rồi ở đó họ sẽ gặp Ta”.
Ðang khi các bà lên đường, thì mấy người lính canh vào thành báo tin cho các thượng tế biết tất cả những gì đã xảy ra. Các thượng tế liền họp với các kỳ lão, và sau khi đã bàn định, họ cho lính một số tiền lớn và bảo rằng: “Các anh hãy nói rằng: Ban đêm khi chúng tôi đang ngủ, thì môn đệ ông đến lấy trộm xác ông. Nếu việc này đến tai tổng trấn, chúng tôi sẽ thương lượng với ông, không để các anh phải phiền hà đâu”. Bọn lính canh nhận tiền và đã làm y như họ căn dặn chúng. Bởi thế, lời đó được phao truyền nơi người Do Thái cho đến ngày nay.
Mở đầu bài giảng, Đức Thánh Cha nói:
Tin Mừng hôm nay trình bày cho chúng ta một lựa chọn, một lựa chọn hàng ngày, một lựa chọn của con người đã luôn diễn ra kể từ ngày đó: đó là lựa chọn giữa niềm vui, và hy vọng về sự phục sinh của Chúa Giêsu; và nỗi nhớ về nấm mồ.
Những người phụ nữ hớn hở vui mừng, chạy báo tin cho các môn đệ Chúa (x. Mt 28,8): Thiên Chúa luôn bắt đầu với những người phụ nữ, luôn luôn. Họ luôn mở đường. Họ không nghi ngờ: họ biết; họ thấy Người, họ chạm vào Người. Họ cũng nhìn thấy ngôi mộ trống. Đúng là các môn đệ không thể tin được và nói: “Nhưng những người phụ nữ này có lẽ hơi quá sức tưởng tượng” nhưng tôi không biết ban đầu họ có nghi ngờ không. Nhưng rồi họ đã chắc chắn và cuối cùng họ đã đi trên con đường này cho đến ngày hôm nay: Chúa Giêsu đã sống lại, Người còn sống giữa chúng ta (x. Mt 28, 9-10).
Nhưng rồi lại có một suy nghĩ khác: tốt hơn là ông ấy đừng sống lại. Ngôi mộ trống sẽ mang lại nhiều vấn đề cho chúng ta. Và quyết định che giấu sự thật được nhanh chóng hình thành. Như vẫn thường xảy ra: khi chúng ta không phục vụ Chúa, chúng ta phục vụ cho vị thần khác, là thần tiền của.
Hãy nhớ lại những gì Chúa Giêsu đã nói: “Không ai có thể làm tôi hai chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà khinh dể chủ nọ. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi Tiền Của được.” (Mt 6:24) Anh em không thể phục vụ cả hai. Và để thoát khỏi bằng chứng này, khỏi thực tại này, các thượng tế và kỳ lão đã chọn con đường khác, con đường chi tiền ra: họ trả tiền cho sự im lặng (x. Mt 28, 12-13). Sự im lặng của các nhân chứng. Một trong những người lính đã tuyên xưng, ngay khi Chúa Giêsu chết: “Quả thật, người này là Con Thiên Chúa!” (Mc 15:39). Những con người tội nghiệp này không hiểu, họ sợ vì cuộc sống đang diễn ra và họ đã đến gặp các thượng tế, các thầy thông luật. Và họ đã được trả tiền: họ được trả tiền để im lặng, và điều này, các anh chị em thân mến, không phải là một khoản hối lộ: đây thuần túy là bại hoại, băng hoại thuần túy. Nếu anh chị em không tuyên xưng Chúa Giêsu Kitô, hãy nghĩ tại sao. Đúng là nhiều người không tuyên xưng Chúa Giêsu vì họ không biết Người, vì chúng ta đã không liên tục tuyên xưng Người và đây là lỗi của chúng ta. Nhưng khi có ai đó chủ động im lặng trước cả các bằng chứng, thì đó là con đường của quỷ, đó là con đường bại hoại. Người ấy được trả tiền và im lặng.
Ngay cả ngày hôm nay, đối mặt với những gì tiếp theo - hy vọng sẽ sớm xảy ra – sau khi đại dịch này kết thúc, có một lựa chọn tương tự: hoặc là chúng ta tranh đấu cho sự sống, cho sự hồi sinh của các dân tộc, hoặc là chúng ta hướng về thần tiền: trở lại với ngôi mộ của nạn đói, của nạn nô lệ hiện đại, chiến tranh, nhà máy vũ khí, và các trẻ em không được giáo dục vân vân và vân vân. Đó là quay về với ngôi mộ.
Để kết luận, Đức Thánh Cha cầu xin cho trong cuộc sống cá nhân và trong đời sống xã hội của chúng ta, Chúa luôn giúp chúng ta chọn việc loan báo: loan báo rằng chân trời luôn luôn rộng mở; dẫn chúng ta đến việc chọn cái tốt cho người dân. Và đừng bao giờ rơi vào ngôi mộ của thần tiền.
Nguồn: http://www.vietcatholic.net/News/Html/255737.htm