Đức Mẹ đi thăm bà Ê-li-sa-bét
Trích bài diễn giải của thánh Am-rô-xi-ô, giám mục, về Tin Mừng theo thánh Lu-ca.
Khi loan báo những điều huyền nhiệm cho Đức Trinh Nữ Ma-ri-a thì thần sứ cũng báo cho Người biết việc một phụ nữ cao niên và hiếm muộn đã thụ thai. Thần sứ dùng sự việc này như một ví dụ để minh xác rằng bất cứ điều gì Thiên Chúa muốn thì Người sẽ thực hiện.
Vậy khi nghe biết chuyện đó, Đức Ma-ri-a đã vội vàng lên miền núi. Người hành động như vậy không phải vì không tin vào lời sấm, hay không chắc chắn về lời truyền tin, cũng chẳng phải vì hồ nghi về thí dụ điển hình. Nhưng Người lên đường như kẻ mừng vui vì được điều mong ước, sốt sắng chu toàn một bổn phận và lẹ làng vì phấn khởi hân hoan.
Vậy sau khi được đầy tràn Thiên Chúa, Người vội vã ra đi. Hướng về đâu, nếu không phải là những thực tại cao vời ? Ân sủng của Chúa Thánh Thần không cho phép ngập ngừng hay chậm trễ. Chẳng mấy chốc, việc Đức Ma-ri-a đến và sự hiện diện của Chúa cho thấy ân huệ các ngài mang tới, bởi vì ngay lúc bà Ê-li-sa-bét nghe tiếng Đức Ma-ri-a chào, thì đứa con trong bụng nhảy lên và bà được đầy tràn ơn Thánh Thần.
Ở đây, bạn hãy phân biệt ý nghĩa của mỗi lời. Bà Ê-li-sa-bét là người đầu tiên nghe tiếng nói, nhưng Gio-an lại là người đầu tiên cảm nhận được ân sủng. Bà mẹ nghe theo lẽ tự nhiên, nhưng cậu con lại nhảy mừng vì lẽ mầu nhiệm. Bà mẹ đón nhận Đức Ma-ri-a đến thăm, còn người con lại cảm thấy Chúa ngự đến. Phụ nữ đón tiếp phụ nữ, con trẻ đón tiếp con trẻ. Hai bà mẹ nói với nhau những lời thân ái, còn hai người con thì hoạt động ở bên trong làm cho các bà tăng thêm lòng yêu mến và nhờ phép lạ đó, dưới sự thúc đẩy của hai người con, các bà cất tiếng ca tụng Thiên Chúa.
Con trẻ nhảy mừng, bà mẹ đầy tràn ơn thánh. Không phải bà mẹ được đầy ơn trước con, nhưng vì con được đầy tràn Thánh Thần, nên cũng làm cho mẹ được đầy tràn. Gio-an hớn hở vui mừng, thần trí Đức Ma-ri-a cũng hớn hở mừng vui. Khi Gio-an hớn hở vui mừng thì bà Ê-li-sa-bét được đầy tràn ơn thánh ; còn Đức Ma-ri-a, Kinh Thánh không nói Người đầy tràn Thánh Thần, mà chỉ nói : Thần trí Người hớn hở mừng vui vì Đấng không ai hiểu thấu đã hoạt động một cách mầu nhiệm trong lòng thân mẫu. Bà Ê-li-sa-bét được đầy tràn ơn thánh sau khi thụ thai, còn Đức Ma-ri-a thì trước khi thụ thai. Bà Ê-li-sa-bét nói : Em thật diễm phúc vì đã tin.
Phần anh em, anh em cũng thật diễm phúc vì đã nghe và tin ; quả thật bất cứ tâm hồn nào tin, thì cũng cưu mang và sinh hạ Ngôi Lời Thiên Chúa và nhận biết các công việc của Người.
Ước chi tâm hồn của Đức Ma-ri-a ở nơi mỗi người để ngợi khen Đức Chúa. Ước chi thần trí Đức Ma-ri-a cũng ở nơi mỗi người, để hớn hở vui mừng trong Thiên Chúa. Theo huyết thống, chỉ có một người là mẹ Đức Ki-tô, nhưng theo đức tin, Đức Ki-tô là hoa quả của mọi người. Quả thật, mọi tâm hồn đều được đón nhận Ngôi Lời Thiên Chúa, miễn là sống tinh tuyền, sạch mọi nết xấu và giữ mình thanh khiết vẹn toàn.
Vậy bất cứ tâm hồn nào sống như thế đều có thể ngợi khen Đức Chúa, cũng như tâm hồn Đức Ma-ri-a đã ngợi khen Đức Chúa và thần trí Người đã hớn hở mừng vui vì Thiên Chúa, Đấng Cứu Độ.
Quả vậy, Thiên Chúa được ngợi khen, như anh em đã đọc thấy ở chỗ khác : Hãy cùng tôi ngợi khen Đức Chúa. Không phải vì Thiên Chúa có thể thêm được một cái gì đó, nhờ tiếng nói của con người, nhưng vì Người được ngợi khen ở nơi chúng ta : quả thật Đức Ki-tô là hình ảnh của Thiên Chúa. Do đó, nếu một linh hồn làm điều gì công chính và đạo đức, thì tán dương hình ảnh của Thiên Chúa, vì linh hồn đã được sáng tạo giống hình ảnh Người. Cũng vì vậy, khi ngợi khen hình ảnh Thiên Chúa, linh hồn cũng được nên cao trọng hơn, để phần nào tham dự vào sự cao cả của Người.
Nguồn: https://ktcgkpv.org/readings/prayer