Bài thánh ca Magnificat
Trích bài diễn giải của thánh Bê-đa Khả Kính, linh mục, về Tin Mừng theo thánh Lu-ca.
Bấy giờ Đức Ma-ri-a nói :
Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa,
thần trí tôi hớn hở vui mừng
vì Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi.
Như thế là Người muốn nói : Đức Chúa đã làm cho tôi nên cao trọng khi ban ân huệ rất lớn lao và chưa từng nghe nói, đến nỗi không miệng lưỡi nào giải thích nổi, mà phải có lòng mến yêu sâu thẳm mới mong hiểu phần nào. Vì thế, tôi đem hết sức lực của linh hồn để dâng lời cảm tạ. Đời sống của tôi cùng với mọi cảm nghĩ và hiểu biết, tôi dùng tất cả để chiêm ngưỡng ân huệ cao quý vô song đó với tâm tình tri ân cảm tạ, bởi vì trong chính Đức Giê-su, Đấng cứu độ tôi, thần trí tôi được hớn hở vui mừng vì Người là Thiên Chúa vĩnh cửu, và thân xác tôi trở nên phong phú vì Người đã đầu thai để sống trong thời gian.
Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi
biết bao điều cao cả.
Danh Người thật chí thánh chí tôn.
Điều này có liên quan đến lời mở đầu bài thánh ca : Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa. Hẳn chỉ có linh hồn được Đức Chúa đoái thương làm cho những việc trọng đại, mới có thể ngợi khen Người, bằng những lời tán dương xứng hợp, và mới có thể mời người khác chia sẻ ước nguyện và ý hướng của mình khi nói : Hãy cùng tôi ngợi khen Đức Chúa, ta đồng thanh tán tụng danh Người.
Quả thật, ai biết Thiên Chúa mà lại chểnh mảng, không làm hết sức để ngợi khen Người, để làm cho danh thánh Người vinh hiển thì sẽ bị coi là người nhỏ nhất trong Nước Trời. Danh Người được gọi là thánh, bởi vì Người có quyền năng vô song và do đó, Người vượt trên mọi loài thụ tạo và tách biệt hẳn với nhân loại Người đã dựng nên.
Chúa độ trì Ít-ra-en, tôi tớ của Người,
vì Người nhớ lại lòng thương xót.
Gọi Ít-ra-en là tôi tớ của Chúa thật là đẹp, bởi vì Ít-ra-en đã được Người đoái thương cứu độ, nhờ biết tuân phục và sống khiêm nhường, như ngôn sứ Hô-sê nói : Khi Ít-ra-en còn là đứa trẻ, Ta đã yêu nó.
Ai khinh thường không chịu sống khiêm tốn thì vừa không thể được cứu độ vừa không thể cùng với vị ngôn sứ nói : Có Thiên Chúa phù trì, thân con đây Chúa hằng nâng đỡ. Vậy ai tự hạ, coi mình như em nhỏ, người ấy sẽ là người lớn nhất Nước Trời.
Như Chúa đã hứa cùng cha ông chúng ta,
Người nhớ lại lòng thương xót
dành cho tổ phụ Áp-ra-ham
và cho con cháu đến muôn đời.
Đây không có ý nói về dòng dõi huyết thống của tổ phụ Áp-ra-ham, nhưng là dòng dõi tinh thần, nghĩa là không phải những người sinh ra bởi huyết thống, nhưng là những người dõi bước theo đức tin của tổ phụ, dù họ có chịu phép cắt bì hay không. Bởi vì trước khi cắt bì, tổ phụ đã tin, và nhờ đã tin mà được kể là công chính.
Vì vậy, việc Đấng Cứu Thế đến, được hứa cho tổ phụ Áp-ra-ham và cho con cháu đến muôn đời, nghĩa là cho những người con của lời hứa. Có lời chép về những người ấy rằng : Nếu anh em thuộc về Đức Ki-tô, thì anh em là dòng dõi tổ phụ Áp-ra-ham, là những người thừa kế, chiếu theo lời hứa.
Quả là thích hợp việc Chúa và ông Gio-an chào đời được hai bà mẹ tiên báo. Như vậy, cũng như tội lỗi đã bắt đầu từ người phụ nữ, thì ơn phúc cũng bắt đầu từ những người phụ nữ, đồng thời sự sống đã mất đi, vì sự sa ngã của một người phụ nữ, nay được hoàn lại cho thế giới, nhờ hai người phụ nữ đang cùng nhau ca hát.
Nguồn: https://ktcgkpv.org/readings/prayer